朝看鹞儿岭注音参考

hú rén guī zhāo gē
胡人归朝歌

ér hú ér, nǚ hú nǚ, nǚ jià hú ér qǔ hú fù.
儿胡儿,女胡女,女嫁胡儿娶胡妇。
wéi yǒu lǎo shēn cóng hàn lái, chuí jié zhān qiú zuò hú yǔ.
唯有老身从汉来,椎结毡裘作胡语。
dāng shí cóng jià tǔ mù jiān, xiōng nú qū wǒ bù dé hái.
当时从驾土木间,匈奴驱我不得还。
cháo kàn yào ér lǐng, mù sù mù yè shān.
朝看鹞儿岭,暮宿木叶山。
xī wén qīng zhǒng jīn shǐ dǔ, jǐ guò sū qīng chí jié chù.
昔闻青冢今始睹,几过苏卿持节处。
hú fēng liè liè hú shuāng fēi, tīng bà hú jiā lèi rú zhù.
胡风猎猎胡霜飞,听罢胡笳泪如注。
hú zhōng xún lè hàn zì qīn, hū hán yóu zuò nán cháo bīn.
胡中洵乐汉自亲,呼韩犹作南朝宾。
kuǎn guān bù yòng tōng shì yǔ, sān shí nián qián wǒ hàn rén.
款关不用通事语,三十年前我汉人。
fèng tiān diàn qián bài tiān zǐ, fēng jué guī lái rèn lín lǐ.
奉天殿前拜天子,封爵归来认邻里。
nán jiē běi xiàng zhēng jù guān, jiā rén jiàn wǒ hái jīng qǐ.
南街北巷争聚观,家人见我还惊起。
nán xí guān shang nǚ xiù rú, jīn rì hàn rù zuó rì hú.
男袭冠裳女绣襦,今日汉入昨日胡。
huí sī lǐ líng bìng wèi lǜ, mò běi gāo fén kōng tū wù.
回思李陵并卫律,漠北高坟空突兀。

王鏊

王鏊(1450—1524)明代名臣、文学家。字济之,号守溪,晚号拙叟,学者称震泽先生,汉族,吴县(今江苏苏州)人。十六岁时国子监诸生即传诵其文,成化十一年进士。授编修,弘治时历侍讲学士,充讲官,擢吏部右侍郎,正德初进户部尚书、文渊阁大学士。博学有识鉴,有《姑苏志》、《震泽集》、《震泽长语》。...