人间自有飞琼注音参考

wàng hǎi cháo fā gāo lí zuò
望海潮 发高丽作

yún chuí yú fā, xiá tuō guǎng mèi, rén jiān zì yǒu fēi qióng.
云垂馀发,霞拖广袂,人间自有飞琼。
sān guǎn jùn yóu, bǎi xián gāo xuǎn, piān piān lǎo ruǎn cái míng.
三馆俊游,百衔高选,翩翩老阮才名。
yín hàn huì shuāng xīng.
银汉会双星。
shàng xiāng kàn mò mò, shì gé yíng yíng.
尚相看脉脉,似隔盈盈。
zuì yù tiān chūn, mèng yún tóng yè xī qīng qīng.
醉玉添春,梦云同夜惜卿卿。
lí shāng cǎo cǎo tóng qīng.
离觞草草同倾。
jì líng xī jiù qū, xiǎo zhěn yú chéng.
记灵犀旧曲,晓枕馀酲。
hǎi wài jiǔ zhōu, yóu tíng yī bié, cǐ shēng wèi bǔ tā shēng.
海外九州,邮亭一别,此生未卜他生。
jiāng shàng shù fēng qīng.
江上数峰青。
chàng duàn yún cán yǔ, bú jiàn gāo chéng.
怅断云残雨,不见高城。
èr yuè liáo yáng fāng cǎo, qiān lǐ lù
二月辽阳芳草,千里路

赵可

赵可 金代文学家。字献之,号玉峰散人。泽州高平(今山西高平)人。生卒年不详。少时赴考,在考场中戏书小词,为金主完颜亮所见,颇加赏识。贞元二年(1154)中进士。官至翰林直学士。著有《玉峰散人集》,今佚。诗入《中州集》,词入《中州乐府》。...