古来销尽雄杰注音参考

niàn nú jiāo tí quē
念奴娇 题阙

jiāng hú luò tuò, bìn chéng sī yáo yì yáng zhōu fēng wù.
江湖落魄,鬓成丝、遥忆扬州风物。
shí lǐ lóu tái, lián bàn juǎn yù nǚ xiāng chē diàn bì.
十里楼台,帘半卷、玉女香车钿壁。
hòu tǔ cí hán, táng chāng huā jǐn, shuí kàn qióng zhī xuě.
后土祠寒,唐昌花尽,谁看琼枝雪。
shān chuān liáng shì, gǔ lái xiāo jǐn xióng jié.
山川良是,古来销尽雄杰。
luò rì yān shuǐ máng máng, gū chéng cán jiǎo, yuàn rù qīng jiā fā.
落日烟水茫茫,孤城残角,怨入清笳发。
àn piān zhōu rén bù mèi, liǔ wài yú dēng míng miè.
岸*扁舟人不寐,柳外渔灯明灭。
bàn yè cháo lái, yī fān fēng sòng, lǐn lǐn sēn máo fà.
半夜潮来,一帆风送,凛凛森毛发。
chéng liú dōng xià, yù xiāo chuī luò cán yuè.
乘流东下,玉箫吹落残月。

白朴

白朴(1226—约1306) 原名恒,字仁甫,后改名朴,字太素,号兰谷。汉族,祖籍隩州(今山西河曲附近),后徙居真定(今河北正定县),晚岁寓居金陵(今南京市),终身未仕。他是元代著名的文学家、曲作家、杂剧家,与关汉卿、马致远、郑光祖合称为元曲四大家。代表作主要有《唐明皇秋夜梧桐雨》、《裴少俊墙头马上》、《董月英花月东墙记》等。...