拘限清切禁注音参考

zèng xú gàn shī
赠徐干诗

shuí wèi xiāng qù yuǎn.
谁谓相去远。
gé cǐ xī yè yuán.
隔此西掖垣。
jū xiàn qīng qiē jìn.
拘限清切禁。
zhōng qíng wú yóu xuān.
中情无由宣。
sī zi chén xīn qǔ.
思子沉心曲。
cháng tàn bù néng yán.
长叹不能言。
qǐ zuò shī cì dì.
起坐失次第。
yī rì sān sì qiān.
一日三四迁。
bù chū běi sì mén.
步出北寺门。
yáo wàng xī yuàn yuán.
遥望西苑园。
xì liǔ jiā dào shēng.
细柳夹道生。
fāng táng hán qīng yuán.
方塘含清源。
qīng yè suí fēng zhuǎn.
轻叶随风转。
fēi niǎo hé fān fān.
飞鸟何翻翻。
guāi rén yì gǎn dòng.
乖人易感动。
tì xià yǔ jīn lián.
涕下与衿连。
yǎng shì bái rì guāng.
仰视白日光。
jiǎo jiǎo gāo qiě xuán.
皦皦高且悬。
jiān zhú bā hóng nèi.
兼烛八纮内。
wù lèi wú pō piān.
物类无颇偏。
wǒ dú bào shēn gǎn.
我独抱深感。
bù dé yǔ bǐ yān.
不得与比焉。

刘桢

刘桢(?-217),三国时魏名士,建安七子之一。字公干,山东东平宁阳人。博学有才,与魏文帝友善。后以不敬罪被刑,刑后署吏。所作五言诗,风格遒劲,语言质朴,重名于世,今有《刘公干集》。...