水仙朝罢注音参考

jì hé xiāng
芰荷香

xiǎo xiāo xiāng.
小潇湘。
zhèng tiān yǐng dào bì, bō miàn róng guāng.
正天影倒碧,波面容光。
shuǐ xiān cháo bà, jiān liè lǜ gài hóng chuáng.
水仙朝罢,间列绿盖红幢。
chuī fēng xì yǔ, dàng shí qǐng yì yì qīng xiāng.
吹风细雨,荡十顷、浥浥清香。
rén zài shuǐ jīng zhōng yāng.
人在水精中央。
shuāng xiāo wù hú, jīn mèi shōu liáng.
霜绡雾縠,襟袂收凉。
kuǎn fàng qīng zhōu nào hóng lǐ, yǒu qīng tíng diǎn shuǐ, jiāo jǐng yuān yāng.
款放轻舟闹红里,有蜻蜓点水,交颈鸳鸯。
cuì yīn mì chù, céng mì xiāng bìng qīng fáng.
翠阴密处,曾觅相并青房。
wǎn xiá sàn qǐ, fàn yuǎn jìng yī yè míng láng.
晚霞散绮,泛远净、一叶鸣榔。
nǐ qù jǐn cù diāo shāng.
拟去尽促雕觞。
gē yún wèi duàn, yuè shàng fēi liáng.
歌云未断,月上飞梁。

万俟咏

万俟咏是北宋末南宋初词人。字雅言,自号词隐、大梁词隐。籍贯与生卒年均不详。哲宗元佑时已以诗赋见称于时。据王灼《碧鸡漫志》卷2记载:“元佑时诗赋老手”。但屡试不第,于是绝意仕进,纵情歌酒。自号“大梁词隐”。徽宗政和初年,召试补官,授大晟府制撰。绍兴五年(1135)补任下州文学。善工音律,能自度新声。词学柳永,存词27首。...