展张新小簟注音参考

chūn mò xià chū xián yóu jiāng guō èr shǒu
春末夏初闲游江郭二首

xián chū chéng qīng jī, xú xíng tà ruǎn shā.
闲出乘轻屐,徐行蹋软沙。
guān yú bàng pén pǔ, kàn zhú rù yáng jiā.
观鱼傍湓浦,看竹入杨家。
lín bèng chuān lí sǔn, téng piāo luò shuǐ huā.
林迸穿篱笋,藤飘落水花。
yǔ mái diào zhōu xiǎo, fēng yáng jiǔ qí xié.
雨埋钓舟小,风飏酒旗斜。
nèn bō qīng líng jiǎo, nóng jiān bái míng yá.
嫩剥青菱角,浓煎白茗芽。
yān liú bù zhī xī, chéng shù yù qī yā.
淹留不知夕,城树欲栖鸦。
liǔ yǐng fán chū hé, yīng shēng sè jiàn xī.
柳影繁初合,莺声涩渐稀。
zǎo méi yíng xià jié, cán xù sòng chūn fēi.
早梅迎夏结,残絮送春飞。
xī rì sháo guāng jǐn, nán fēng shǔ qì wēi.
西日韶光尽,南风暑气微。
zhǎn zhāng xīn xiǎo diàn, yù tiē jiù shēng yī.
展张新小簟,熨帖旧生衣。
lǜ yǐ bēi xiāng nèn, hóng sī kuài lǚ féi.
绿蚁杯香嫩,红丝脍缕肥。
gù yuán wú cǐ wèi, hé bì kǔ sī guī.
故园无此味,何必苦思归。

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。...