声声慢赋红木犀余儿时尝入京师禁中凝碧池因书当时所见读音参考

shēng shēng màn fù hóng mù xī yú ér shí cháng rù jīng shī jìn zhōng níng bì chí, yīn shū dāng shí suǒ jiàn
声声慢(赋红木犀·余儿时尝入京师禁中凝碧池,因书当时所见)

kāi yuán shèng rì, tiān shàng zāi huā, yuè diàn guì yǐng chóng chóng.
开元盛日,天上栽花,月殿桂影重重。
shí lǐ fēn fāng, yī zhī jīn sù líng lóng.
十里芬芳,一枝金粟玲珑。
guǎn xián níng bì chí shàng, jì dāng shí fēng yuè chóu nóng.
管弦凝碧池上,记当时、风月愁侬。
cuì huá yuǎn, dàn jiāng nán cǎo mù, yān suǒ shēn gōng.
翠华远,但江南草木,烟锁深宫。
zhǐ wèi tiān zī lěng dàn, bèi xī fēng yùn niàng, chè gǔ xiāng nóng.
只为天姿冷淡,被西风酝酿,彻骨香浓。
wǎng xué dān jiāo, yè zhǎn tōu rǎn yāo hóng.
枉学丹蕉,叶展偷染妖红。
dào rén qǔ cì zhuāng shù, shì zì jiā xiāng dǐ jiā fēng.
道人取次装束,是自家、香底家风。
yòu pà shì, wèi qī liáng zhǎng zài zuì zhōng.
又怕是,为凄凉、长在醉中。

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。...