和嘉州通判贾元升见赠读音参考

hé jiā zhōu tōng pàn jiǎ yuán shēng jiàn zèng
和嘉州通判贾元升见赠

shān chéng niǎo què xǐ, jiā jù lái chūn fēng.
山城鸟鹊喜,佳句来春风。
huàn shǒu sān guò dú, sàn wǒ kuǐ lěi xiōng.
浣手三过读,散我磈磊胸。
dāng nián guò qín lùn, qiān zǎi yóu wèi xióng.
当年过秦论,千载犹为雄。
jīn guān miào hǎo cí, dié xiè zhuī qián zōng.
今观妙好辞,蹀躞追前踪。
wén zhāng xìn yǒu zhǒng, zì zì hán huī gōng.
文章信有种,字字含徽宫。
shǎo chéng chū shí miàn, ruǎn yǔ kāi chōng róng.
少城初识面,软语开冲融。
qiū yuè gěng gāo huái, chūn shuǐ yíng qīng zhōng.
秋月耿高怀,春水莹清衷。
jù duò rén shì hǎi, fán cù nán chōng róng.
俱堕人事海,烦促难舂容。
kuàng nǎi yàn què bēi, wèi yì cān luán hóng.
况乃燕雀卑,未易参鸾鸿。
bié lái qióng zuó wài, yī xiào shuí yǔ tóng.
别来邛筰外,一笑谁与同。
xiàn jūn duì xián mù, kuài yǐn rú kě hóng.
羡君对贤牧,快饮如渴虹。
hé dāng kuǎn zhāi gé, yú lì jiè shuāi hóng.
何当款斋阁,余沥借衰红。
suǒ xìng jiǔ hé rùn, mì tōng qiān shèng fēng.
所幸九河润,密通千乘封。
chòu wèi pì cǎo mù, wǒ bèi qíng suǒ zhōng.
臭味譬草木,我辈情所锺。
mèng suí mò ruò shuǐ, xià yǔ jiǔ dǐng tōng.
梦随沫若水,下与九顶通。
gèng yuàn xǐ lǎo yǎn, jiàn jūn pān xiáng lóng.
更愿洗老眼,见君攀翔龙。

冯时行

冯时行(1100—1163)宋代状元。字当可,号缙云,祖籍浙江诸暨(诸暨紫岩乡祝家坞人),出生地见下籍贯考略。宋徽宗宣和六年恩科状元,历官奉节尉、江原县丞、左朝奉议郎等,后因力主抗金被贬,于重庆结庐授课,坐废十七年后方重新起用,官至成都府路提刑,逝世于四川雅安。著有《缙云文集》43卷,《易伦》2卷。...