题岳阳楼读音参考

tí yuè yáng lóu
题岳阳楼

dòng tíng hán jìn bā bǎi lǐ, yuè yáng lóu gāo kuà hú wěi.
洞庭涵浸八百里,岳阳楼高跨湖尾。
tiān kòng dì jiǒng huō shū jīn, yǒu kè lín fēng lái xǐ yǐ.
天空地迥豁疏襟,有客临风来徙倚。
shì shí qióng dōng tiān qì hūn, cǎn dàn chóu shā xiāng jūn hún.
是时穷冬天气昏,惨淡愁杀湘君魂。
céng lán bàn luò yān fēn wài, hào dàng yóu kǒng xuán qián kūn.
层栏半落烟氛外,浩荡犹恐旋乾坤。
yì shí qīng xiāo yù jiàn bái, kōng míng yuè lù fēi xiān kè.
异时清霄玉鉴白,空明月路飞仙客。
míng zhāo lù huá xǐ qī zé, wàn qǐng hán guāng tiān yī sè.
明朝露华洗七泽,万顷寒光天一色。
yǎn zhōng wèi jiàn cǐ jìng hǎo, tā rì piān zhōu wú wèi lǎo.
眼中未见此境好,他日扁舟吾未老。

冯时行

冯时行(1100—1163)宋代状元。字当可,号缙云,祖籍浙江诸暨(诸暨紫岩乡祝家坞人),出生地见下籍贯考略。宋徽宗宣和六年恩科状元,历官奉节尉、江原县丞、左朝奉议郎等,后因力主抗金被贬,于重庆结庐授课,坐废十七年后方重新起用,官至成都府路提刑,逝世于四川雅安。著有《缙云文集》43卷,《易伦》2卷。...