闻角叹读音参考

wén jiǎo tàn
闻角叹

wǎn jiǎo yín, shēng zhèng bēi.
晚角吟,声正悲。
jiē ěr háng dào chí chí xī zhōng xīn yǒu wéi, nǚ xīn yōu shāng zhī rén wèi guī.
嗟尔行道迟迟兮中心有违,女心忧伤之人未归。
lín qí mǎn jū lèi, qīng āi biàn wū ní,
临岐满掬泪,轻埃变污泥,
zhuàng fū ān ěr wèi.
壮夫安尔为。
rì yuè guà liǎng yì,
日月挂两臆,
lì shēng zhǎng jiē zī.
厉声长嗟姿。
yī xū xī! jì shì wú liáng chén,
噫吁嘻!季世无良臣,
yù róng wú shàng cè.
御戎无上策。
fǔ jié dào huò cái,
辅桀盗货财,
jī gōng shù fú guó.
稽功数俘馘。
ān zhī bì guó bù,
安知閟国步,
qiě yào gāo guān zhí.
且要高官职。
yǒng rú hàn jiāng jūn,
勇如汉将军,
guǐ dào zuò wú yì.
诡道作无益。
jiǎo běn hú dì lè,
角本胡地乐,
xiāng wén dì liáo miǎo.
相闻地辽邈。
hàn jiā qǐ wú dà lǚ yǔ huáng zhōng,
汉家岂无大吕与黄钟,
qǐ wú pí gǔ yǔ zhēng zhuó.
岂无鼙鼓与钲镯。
qiě yù zhèn jūn shēng,
且欲震军声,
ān yòng hú dì jiǎo.
安用胡地角。
hú bù yán,
胡不严,
qiū guān gōng.
秋关弓。
mò shǐ hú rén lái,
莫使胡人来,
mò shǐ pí pá zhī shēng guò hé shuò.
莫使琵琶之声过河朔。

李廌

李廌(zhì)(1059-1109) 北宋文学家。字方叔,号德隅斋,又号齐南先生、太华逸民。汉族,华州(今陕西华县)人。6岁而孤,能发奋自学。少以文为苏轼所知,誉之为有“万人敌”之才。由此成为“苏门六君子”之一。中年应举落第,绝意仕进,定居长社(今河南长葛县),直至去世。文章喜论古今治乱,辨而中理。...