天封观将军柏读音参考

tiān fēng guān jiāng jūn bǎi
天封观将军柏

wèi yì shì chāng fù, chéng xuān hè yǒu lù.
卫懿恃昌富,乘轩鹤有禄。
guì hè jiàn yòng mín, shēn cán guó diān fù.
贵鹤贱用民,身残国颠覆。
chǔ zi xī míng mǎ, zhōng yān zàng rén fù.
楚子惜名马,终焉葬人腹。
jué fēng dōng shān sōng, hóu bǐ wèi chuān zhú.
爵封东山松,侯比渭川竹。
shí qīng guān zhì wěn, pì wàng zuò wēi fú.
时轻官秩紊,辟妄作威福。
wú yì hài yǒu yì, bāo shǎng dǎi qín chù.
无益害有益,褒赏逮禽畜。
suǒ měi fēi měi rán, ēn zé jí cǎo mù.
所美非美然,恩泽及草木。
huò jī jiāng jūn bǎi, wú nǎi niǔ cǐ sú.
或讥将军柏,无乃狃此俗。
hé yīng qiān zhōng yǎng, hé bèi sān pǐn fú.
曷膺千锺养,曷被三品服。
bù wéi cháo tíng lì, qiè hào wěi kōng gǔ.
不为朝廷力,窃号委空谷。
yú zhī jiāng jūn xīn, fēi yuè shì rén mù.
余知将军心,非悦世人目。
qiān nián bào zhēn cāo, jìn jié wú qū qǔ.
千年抱贞操,劲节无屈曲。
bù wéi suì hán diāo, shǒu cǐ wàn rèn lǜ.
不为岁寒凋,守此万仞绿。
tiān wǔ lèi cǐ míng, míng bù zhī chǒng rǔ.
天武累此名,冥不知宠辱。
suī bù zhù bǎi jìng, qǐ yì mù zhěn gǔ.
虽不助柏敬,岂意慕轸毂。
wú chái zhī xiǎo rén, wù zhǔ wéi yù sù.
吾侪之小人,悟主惟欲速。
dào gōng réng gǒu róng, qǐ chǐ wú dào gǔ.
盗功仍苟容,岂耻无道谷。
tán tán jū zǐ fǔ, chén chén jù huá wū.
潭潭居紫府,沉沉据华屋。
tān ēn móu zǐ sūn, zhàn fèng jí tóng pú.
贪恩谋子孙,占俸及僮仆。
gāo huāng bìng tiān xià, tiān xià sī shí ròu.
膏肓病天下,天下思食肉。
cháo wèi sì fǔ zhòng, mò zuò sān wēi zhú.
朝为四辅重,莫作三危逐。
shēng xiāo jīn gǔ yàn, shà liǔ běi máng kū.
笙箫金谷宴,翣柳北邙哭。
shàng fāng shǔ lòu cì, cháo fú dōng shì lù.
尚方属镂赐,朝服东市戮。
jūn kàn gǔ gōng chén, yǒu xià sǐ wèi zhù.
君看古功臣,牖下死为祝。
jiāng jūn rú yǒu xīn, yīng kū shì yù cù.
将军如有心,应哭世愈蹙。
bá cuì zhēn bù qún, xū míng qǐ qí yù.
拔萃真不群,虚名岂其欲。
hú bù guān qí páng, mǎn shān jiē pǔ sù.
胡不观其旁,满山皆朴樕。

李廌

李廌(zhì)(1059-1109) 北宋文学家。字方叔,号德隅斋,又号齐南先生、太华逸民。汉族,华州(今陕西华县)人。6岁而孤,能发奋自学。少以文为苏轼所知,誉之为有“万人敌”之才。由此成为“苏门六君子”之一。中年应举落第,绝意仕进,定居长社(今河南长葛县),直至去世。文章喜论古今治乱,辨而中理。...