niàn nú jiāo méi
念奴娇(梅)
xiǎo chūn shí hòu, jiàn zǎo méi tǔ yù, cái qióng zhuāng bái.
小春时候,见早梅吐玉,裁琼妆白。
diǎn diǎn zhī tóu guāng zhào yǎn, nǎo sǔn róu cháng qíng kè.
点点枝头光照眼,恼损柔肠情客。
àn lǐ fāng xīn, chū qún biāo zhì, jīng suì chéng shū gé.
暗里芳心,出群标致,经岁成疏隔。
rú jīn fēng yùn, hé rén yī jiù bīng xuě.
如今风韵,何人依旧冰雪。
lěng yàn xiāo sǎ tiān rán, xiāng zī kěn yì xǔ, yóu fēng kuáng dié.
冷艳潇洒天然,香姿肯易许,游蜂狂蝶。
yè bàn huáng hūn dān dài le, duō shǎo qīng fēng míng yuè.
夜半黄昏担带了,多少清风明月。
sòng yù suī bēi, yuán chāo suī hèn, jiàn le qiān chóu xiē.
宋玉虽悲,元超虽恨,见了千愁歇。
dōng jūn hái xǔ, yǒu qíng qǔ cì pān zhé.
东君还许,有情取次攀折。