登卧龙山写怀二十八韵读音参考

dēng wò lóng shān xiě huái èr shí bā yùn
登卧龙山写怀二十八韵

mù chūn shí yǔ yú, yuán yě jiē xiù sè.
暮春时雨余,原野皆秀色。
liú yún ài fāng diàn, huì fēng chàng qīng yì.
流云暧芳甸,惠风畅轻翼。
gōng guǎn juàn dī chuí, chóng gāng miǎn dēng zhì.
公馆倦低垂,崇冈缅登陟。
shān chuān jiū fēn cuò, jiāng quǎn hù yū zhí.
山川纠纷错,疆畎互纡直。
qī liáng shén yǔ xué, bī shèn jù jiàn guó.
凄凉神禹穴,逼昚句践国。
yù jiǎn zǒng xuán jiān, tóng niú qǐ xióng dé.
玉简惣玄缄,铜牛启雄德。
bà qì hào jiāng hé, wáng fēng sàn jīng jí.
霸气浩江河,王风散荆棘。
gǎn jīn qíng zhěn yù, huái gǔ xīn chuàng cè.
感今情轸郁,怀古心怆恻。
dōng míng shàng bō tāo, zhōng yuán wèi gēng zhī.
东溟尚波涛,中原未耕织。
wú néng shì xiāo cáo, wàng yì zhuī qì jì.
无能事萧曹,妄意追契稷。
jiǎn chǎn hún lǚ qiān, wēi chí zú yóu cè.
蹇产魂屡迁,逶迟足犹侧。
liáng chén fù jǐ hé, bái rì hū zhōng zè.
良辰复几何,白日忽中昃。
zhōu liú nì yuán fāng, fǔ yǎng guān dòng zhí.
周流睨圆方,俯仰观动植。
yǒu shuǐ bì qū dōng, wú xīng bù gǒng běi.
有水必趋东,无星不拱北。
zōng shè gù shén líng, zhì zūn shí gōng mò.
宗社固神灵,至尊实恭默。
yīn tǔ fá guǐ fāng, shàng qī sān nián kè.
殷土伐鬼方,尚期三年克。
miáo wán fù xiǎn zǔ, zhōng jìng yīng cuàn jí.
苗顽负险阻,终竟膺窜殛。
tiān gē xiàng wú qián, kuàng nǎi zhū guǐ yù.
天戈向无前,况乃诛鬼蜮。
qiè wén hǎi bīn mín, jué zì jí kuáng tè.
窃闻海滨民,决眦疾狂慝。
hé shū sī yī fèn, suǒ jù guān wèi shí.
荷殳思一奋,所惧官未识。
cháo tíng jiàn wǎng zhé, zhōng zì zhū tān bì.
朝廷鉴往辙,中自诛贪愎。
zhǔ jiàng dūn shū shī, zhì shì yuàn jìn lì.
主将敦书诗,志士愿尽力。
zhū gōng zǒng yīng jùn, jiǎo jiǎo bǎi fū tè.
诸公总英俊,矫矫百夫特。
yú shēng liàng shū zhuō, qiān lǜ jì yī de.
愚生谅疏拙,千虑冀一得。
nóng rén fèng hú jiāng, chí ěr tiǎn máo zéi.
农人奉壶浆,迟尔殄蟊贼。
cǎi wēi jiè huái guī, fá tán cán sù shí.
采薇戒怀归,伐檀惭素食。
bái yún zài qīng tiān, kě wàng bù kě jí.
白云在青天,可望不可即。
hào gē liáng fǔ yín, yōu lái píng xiōng yì.
浩歌《梁甫吟》,忧来凭胸臆。

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。刘基通经史、晓天文、精兵法。他辅佐朱元璋完成帝业、开创明朝并尽力保持国家的安定,因而驰名天下,被后人比作诸葛武侯。朱元璋多次称刘基为:“吾之子房也。”在文学史上,刘基与宋濂、高启并称“明初诗文三大家”。中国民间广泛流传着...