艾师行赠黄中子读音参考

ài shī xíng, zèng huáng zhōng zǐ
艾师行,赠黄中子

ài shī ài shī gǔ zhōng huáng, zhǒu yǒu bǔ zhù míng táng fāng.
艾师艾师古中黄,肘有补注明堂方。
lóng yǒu qí bó shén zhēn zhī hǎi cǎo, qiè yǒu xuān yuán hóng lú zhī suì guāng.
笼有岐伯神针之海草,箧有轩辕洪炉之燧光。
zhēn kē shù xué néng qǐ sǐ, yī bǎi qī shí tóng rén kǒng qiào tú fēn páng.
针窠数穴能起死,一百七十铜人孔窍徒纷厖。
sān chuí zhī xià xué yī shuāng, èr shù jù xué míng gāo huāng.
三椎之下穴一双,二竖据穴名膏肓。
bǎi yī jīng bīng gōng bù dé, huǒ gōng yī cè lì shòu xiáng.
百医精兵攻不得,火攻一策立受降。
jīn tāng zhī gù zhèng dǎo xué, kuài shǐ jí luò rú fēi cāng.
金汤之固正捣穴,快矢急落如飞鸧。
méi huā dào rén tiě shí cháng, zuó rì èr shù yóu qiáng liáng.
梅花道人铁石肠,昨日二竖犹强梁。
míng cháo dào rén bù shí qiáng, fēng yǔ huì míng zhī yīn yáng.
明朝道人步食强,风雨晦明知阴阳。
lǎo shī yào juǎn bù shòu cháng, hé yǐ bào zhī xīn kōng cáng.
老师药卷不受偿,何以报之心空藏。
shī yào shèng shī yáng gōng jiāng, huì yǒu xiān rén bào rǔ yù zǐ chéng dòu liàng.
施药胜施羊公浆,会有仙人报汝玉子成斗量。

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。...