次韵明仲畦字韵诗读音参考

cì yùn míng zhòng qí zì yùn shī
次韵明仲畦字韵诗

zhù róng sàn xiān zài xī xī, cǐ lǎo píng shēng wú tīng qí.
祝融散仙在西溪,此老平生无町畦。
yī rì bú jiàn shí rì hèn, lǜ dào miǎo miǎo tūn yōu sī.
一日不见十日恨,绿稻渺渺吞幽思。
xì hóng shí jiāo lěi kuài xiōng, xiǎn xíng xiào nì líng rán fēng.
细红时浇垒块胸,跣行笑逆泠然风。
yì xiāo wàn shì rú liáo fā, xiǎo zuì fú tóu xū bàn yuè.
意消万事如燎发,小醉扶头须半月。
kòu wú lín gǔ wèi hū háo, yǐn jǐ qián kūn yǒu chāo yuè.
叩梧林谷为呼号,隐几乾坤有超越。
zì lián wán dùn bù kě biān, wǎn zhī yù zhì míng liú biān.
自怜顽钝不可鞭,挽之欲置名流边。
zhǎng yán wèi wǒ zǎo pàn shǔ, sǎ mù wàn xiàn cóng chēng xuán.
长言为我澡袢暑,洒目万线琮琤悬。

刘子翚

刘子翚(huī)(1101~1147)宋代理学家。字彦冲,一作彦仲,号屏山,又号病翁,学者称屏山先生。建州崇安(今属福建)人,刘韐子,刘子羽弟。以荫补承务郎,通判兴化军,因疾辞归武夷山,专事讲学,邃于《周易》,朱熹尝从其学。著有《屏山集》。...