感白发读音参考

gǎn bái fà
感白发

ér shí zuò jiàn shí, sàn fà rú fú yān.
儿时坐涧石,散发如浮烟。
fēng jīng lǜ péng sēng, yì gǔ líng fēi xiān.
风惊绿鬅鬙,意谷凌飞仙。
nǎ zhī èr máo jiàn, shū hū dào lǎo biān.
那知二毛见,倏忽到老边。
méng shā yóu chǎn cǎi, liè bìn qiáng chéng xiān.
蒙纱犹铲彩,猎鬓强呈鲜。
xīng xīng tǎng wèi yǐ, suì kǒng huá wú diān.
星星傥未已,遂恐华吾颠。
qí shěng tàn yù hé, láng qián gǎn zhūn zhān.
骑省叹遇合,郎潜感迍邅。
wàn gǔ jì yī zhé, cháng gē bēi xī xián.
万古寄一辙,长歌悲昔贤。
liú guāng bù jiǎ jiè, zhì bào hé yóu xuān.
流光不假借,志抱何由宣。
yú líng shì kě zhī, yǐ yǐ níng fēi tiān.
余龄事可知,已矣宁非天。
qióng tōng gè yǒu dài, qiáo cuì shú shǐ rán.
穷通各有待,憔悴孰使然。
qī qí gǎo wú pàn, tì ruò míng jìng qián.
凄其槁梧畔,惕若明镜前。
líng gāo jù néng niè, zuǒ nǚ yòu rù fú shì kě lián.
灵膏讵能涅,{左女右蓐}拂事可怜。
wéi yīng yōu shì chù, yī měng fàng wàn yuán.
惟应幽室处,一猛放万缘。
cháng wén wèi shēng yào, xīn bái fà zì xuán.
尝闻卫生要,心白发自玄。

刘子翚

刘子翚(huī)(1101~1147)宋代理学家。字彦冲,一作彦仲,号屏山,又号病翁,学者称屏山先生。建州崇安(今属福建)人,刘韐子,刘子羽弟。以荫补承务郎,通判兴化军,因疾辞归武夷山,专事讲学,邃于《周易》,朱熹尝从其学。著有《屏山集》。...