送龚实之赴官南安十韵读音参考

sòng gōng shí zhī fù guān nán ān shí yùn
送龚实之赴官南安十韵

qì hé lùn wén dì, hún xiāo xī bié yán.
气合论文地,魂销惜别筵。
lí tíng fāng cǎo wài, fēi gài luò huā qián.
离亭芳草外,飞盖落花前。
běi quē jiù tōng jí, nán zhōu xiān zhe biān.
北阙旧通籍,南州先著鞭。
què shēn dān guì zǎo, lái zi cǎi yī xiān.
却诜丹桂早,莱子彩衣鲜。
cè ěr líng jiā zhèng, chéng míng jí miào nián.
侧耳聆佳政,成名及妙年。
yīn fēng néng jiàn yì, dé jù huì xū chuán.
因风能见忆,得句会须传。
shì shì liáo qī jí, nú cái zǔ fàn lián.
筮仕聊栖棘,驽才阻泛莲。
jiāo qíng qī suì wǎn, huì miàn shù qiū tiān.
交情期岁晚,会面数秋天。
pú shuǐ fú chūn shù, tóng chéng jì mù yān.
莆水浮春树,桐城际暮烟。
gōng huáng zhēn tiǎn qiè, mò lù gòng téng qiān.
龚黄真忝窃,末路共腾骞。

黄公度

黄公度(1109~1156)字师宪,号知稼翁,莆田(今属福建)人。绍兴八年进士第一,签书平海军节度判官。后被秦桧诬陷,罢归。除秘书省正字,罢为主管台州崇道观。十九年,差通判肇庆府,摄知南恩州。桧死复起,仕至尚书考功员外郎兼金部员外郎,卒年四十八,著有《知稼翁集》十一卷,《知稼翁词》一卷。...