次韵毛君烧松花六绝读音参考

cì yùn máo jūn shāo sōng huā liù jué
次韵毛君烧松花六绝

máo ān zhǐ zhàng xué sēng mián, lú yì sōng huā qǔ yì rán.
茅庵纸帐学僧眠,炉艺松花取易然。
wéi yǒu wèi néng wàng jiǔ zài, shǒu qīng jīn zhǎn dòu chuí lián.
唯有未能忘酒在,手倾金盏斗垂莲。
bǐng zá sōng huáng èr yuè tiān, pán qiāo sōng zǐ zǎo shuāng hán.
饼杂松黄二月天,盘敲松子早霜寒。
shān jiā yī wù dōu wú qì, láng jí gān huā zuì hòu bān.
山家一物都无弃,狼籍干花最后般。
shǔ rén yǐ sōng huáng wèi bǐng shén měi.
〈蜀人以松黄为饼甚美。
sōng lǎo xiāng duō qì zì yán, yú yān bó yù tòu shū lián.
〉松老香多气自严,余烟勃郁透疏帘。
xū yú guò jǐn wéi huī zài, jiè wèn shuí shōu yī fān qù shēng yán.
须臾过尽惟灰在,借问谁收一番〈去声〉炎。
měi rén hán shén lǎn kāi fēi, jīn zuò sōng huā chā mù?.
美人寒甚懒开扉,金作松花插幕?。
jǐ dù dī tóu yí duò luò, qīng yān yǐ duàn wèi xiāo shí.
几度低头疑堕落,青烟已断未消时。
kū è lín cūn bù fù jiān, chóng chóng zhèng shì bàn kāi lián.
枯萼鳞皴不复坚,重重正似半开莲。
céng jīng qiáo shě zhuān lú jiàn, wèi xǔ bāng jūn huà gé rán.
曾经樵舍砖炉见,未许邦君画閤然。
huáng là gōng chuī zì yī jiā, zī zhū pín fù dì jīn kuā.
黄蜡供炊自一家,锱铢贫富递矜夸。
dū chéng zhēng mǎi fāng xīn guì, què gù sōng huā yǐ zì shē.
都城争买方薪贵,却顾松花已自奢。