和颜随饮酒读音参考

hé yán suí yǐn jiǔ
和颜随饮酒

fán shān yè zhǎng hé míng gǔ, kuí huǒ zhàn zhōng zhī rù shǔ.
樊山夜涨河鸣鼓,奎火占中知溽暑。
yán hé jū lín hú zǐ dōu, gòng xǐ xià mí dēng yàn zǔ.
颜阖居邻胡子都,共喜夏麋登宴俎。
cān jūn hé běi zhǔ bù nán, qí mǎ xiāng féng bù xiāng yǔ.
参军河北主簿南,骑马相逢不相语。
shì xī lǎo wū duàn rén jū, zì jué tiān fēng shēng guǎng yǔ.
市西老屋断人居,自觉天风生广宇。
qīng jiān xí zuò tǔ jiē shī, huáng gěng jí quán zhuān jǐng gǔ.
青菅席坐土阶湿,黄绠汲泉砖井古。
piān piān hòu zhì wáng jiāng jūn, kāi kǒu xiāng tóu lǜ hū lǚ.
翩翩后至王将军,开口相投律呼吕。
zhàng fū dé yì tǔ rán nuò, bēi jiǔ xíng hái ān zú shù.
丈夫得意吐然诺,杯酒形骸安足数。
lù dǐng zhāng diān qiě wù zé, qǐ wǔ wǒ néng xiān zhòng kè.
露顶张颠且勿帻,起舞我能先众客。
èr háo lǐ fǎ kōng shì fēi, yī dòu sān bēi yǎn fāng bái.
二豪礼法空是非,一斗三杯眼方白。
zhōng xū ǒu lěng fù héng gēng, hàn rú gǎo rǎng zhāo yáng zhēng.
中虚呕冷腹横緪,汗如槁壤朝阳蒸。
fú rán fán yàn zàn mò è, yǐn shé bù xǐng yí tūn shéng.
咈然烦厌暂莫遏,饮蛇不省疑吞绳。
xī líng juǎn guì dǎo tíng yǐn, liǎng rì bù jǔ gōng chú bīng.
豨苓卷桂导停饮,两日不咀公厨冰。
cháng piān hū tīng fèng huáng qū, què shì bàn lǐng féng sūn dēng.
长篇忽听凤皇曲,却似半岭逢孙登。
jūn jiā dāng sháo hái yīng xǐ, xū wǒ xià chuáng réng shí měi.
君家铛勺还应洗,须我下床仍食美。
xī chí hé sì hàn jiāng zhǎng, shuí shǐ pú táo biàn xīn cǐ.
西池何似汉江长,谁使蒲萄变新泚。
zuì zhuō xiè áo luán wǔ zhǐ, lì bù pāi fú fēi zài shuǐ.
醉捉蟹螯挛五指,吏部拍浮非在水。
bào qín níng fù dài zhāo yāo, zuó yè yǔ liáng gū xīng qǐ.
抱琴宁复待招邀,昨夜雨凉孤兴起。
jīn dān dìng yǒu huàn cháng yào, bù yòng sú yī lùn biǎo lǐ.
金丹定有换肠药,不用俗医论表里。

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。...