清平乐读音参考

qīng píng lè
清平乐

chūn chóu nán mò, gù guó yīn shū gé.
春愁南陌,故国音书隔。
xì yǔ fēi fēi lí huā bái, yàn fú huà lián jīn é
细雨霏霏梨花白,燕拂画帘金额¤
jǐn rì xiāng wàng wáng sūn, chén mǎn yī shàng lèi hén.
尽日相望王孙,尘满衣上泪痕。
shuí xiàng qiáo biān chuī dí,
谁向桥边吹笛,
zhù mǎ xī wàng xiāo hún.
驻马西望销魂。
yě huā fāng cǎo, jì mò guān shān dào.
野花芳草,寂寞关山道。
liǔ tǔ jīn sī yīng yǔ zǎo, chóu chàng xiāng guī àn lǎo
柳吐金丝莺语早,惆怅香闺暗老¤
luó dài huǐ jié tóng xīn, dú píng zhū lán sī shēn.
罗带悔结同心,独凭朱阑思深。
mèng jué bàn chuáng xié yuè,
梦觉半床斜月,
xiǎo chuāng fēng chù míng qín.
小窗风触鸣琴。
hé chǔ yóu nǚ, shǔ guó duō yún yǔ.
何处游女,蜀国多云雨。
yún jiě yǒu qíng huā jiě yǔ, sū dì xiù luó jīn lǚ
云解有情花解语,窣地绣罗金缕¤
zhuāng chéng bù zhěng jīn diàn, hán xiū dài yuè qiū qiān.
妆成不整金钿,含羞待月秋千。
zhù zài lǜ huái yīn lǐ,
住在绿槐阴里,
mén lín chūn shuǐ qiáo biān.
门临春水桥边。
yīng tí cán yuè, xiù gé xiāng dēng miè.
莺啼残月,绣阁香灯灭。
mén wài mǎ sī láng yù bié, zhèng shì luò huā shí jié
门外马嘶郎欲别,正是落花时节¤
zhuāng chéng bù huà é méi, hán chóu dú yǐ jīn fēi.
妆成不画蛾眉,含愁独倚金扉。
qù lù xiāng chén mò sǎo,
去路香尘莫扫,
sǎo jí láng qù guī chí.
扫即郎去归迟。
suǒ chuāng chūn mù, mǎn dì lí huā yǔ.
琐窗春暮,满地梨花雨。
jūn bù guī lái qíng yòu qù, hóng lèi sàn zhān jīn lǚ
君不归来情又去,红泪散沾金缕¤
mèng hún fēi duàn yān bō, shāng xīn bù nài chūn hé.
梦魂飞断烟波,伤心不奈春何。
kōng bǎ jīn zhēn dú zuò,
空把金针独坐,
yuān yāng chóu xiù shuāng kē.
鸳鸯愁绣双窠。
lǜ yáng chūn yǔ, jīn xiàn piāo qiān lǚ.
绿杨春雨,金线飘千缕。
huā chāi xiāng zhī huáng lí yǔ, yù lēi diāo ān hé chǔ
花拆香枝黄鹂语,玉勒雕鞍何处¤
bì chuāng wàng duàn yàn hóng, cuì lián shuì yǎn míng méng.
碧窗望断燕鸿,翠帘睡眼溟濛。
bǎo sè shuí jiā dàn bà,
宝瑟谁家弹罢,
hán bēi xié yǐ píng fēng.
含悲斜倚屏风。

韦庄

韦庄(约836年─910年),字端己,杜陵(今中国陕西省西安市附近)人,诗人韦应物的四代孙,唐朝花间派词人,词风清丽,有《浣花词》流传。曾任前蜀宰相,谥文靖。...