泊寿春龙潭上夜半黑风破一舟读音参考

pō shòu chūn lóng tán shàng yè bàn hēi fēng pò yī zhōu
泊寿春龙潭上夜半黑风破一舟

máng fēng hǒu kōng lái, bù shí qián shān zhē.
盲风吼空来,不识前山遮。
huí jī rù wān kǒu, àn làng téng shuǐ yá.
回激入湾口,暗浪腾水涯。
xuān wén pò wǒ chuán, chén mò jīng yī jiā.
喧闻破我船,沉没惊一家。
huì mèi ruò tú qī, xīn xù rú luàn má.
晦昧若涂漆,心绪如乱麻。
dēng guāng bù chū hù, guǐ huǒ kōng zhào shā.
灯光不出户,鬼火空照沙。
bǎi wù rèn piāo dàng, bó mìng shuí yuàn jiē.
百物任漂荡,薄命谁怨嗟。
dàn cún cǐ kōng zhōu, zuò lèi niǎo jì chá.
但存此空舟,坐类鸟寄槎。
qī nú jiē shī sè, yī xī bìn yù huá.
妻孥皆失色,一夕鬓欲华。
zhān huáng qí tiān míng, qǐng kè dǐ suì xiá.
詹惶俟天明,顷刻抵岁遐。
yǔ hán jī chàng chí, kuàng nǎi chéng shàng yā.
雨寒鸡唱迟,况乃城上鸦。

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。...