次韵和永叔尝新茶杂言读音参考

cì yùn hé yǒng shū cháng xīn chá zá yán
次韵和永叔尝新茶杂言

zì cóng lù yǔ shēng rén jiān, rén jiān xiāng xué shì chūn chá.
自从陆羽生人间,人间相学事春茶。
dāng shí cǎi zhāi wèi shén shèng, huò yǒu gāo shì shāo zhú zhǔ quán wèi shì kuā.
当时采摘未甚盛,或有高士烧竹煮泉为世夸。
rù shān chéng lù duō nèn zī, lín xià bù wèi hǔ yǔ shé.
入山乘露掇嫩觜,林下不畏虎与蛇。
jìn nián jiàn ān suǒ chū shèng, tiān xià guì jiàn qiú yā yā.
近年建安所出胜,天下贵贱求呀呀。
dōng xī běi yuàn gōng yù yú, wáng jiā yè jiā cháng bái yá.
东溪北苑供御余,王家叶家长白牙。
zào chéng xiǎo bǐng ruò dài kuǎ, dòu fú dòu sè qīng yí huá.
造成小饼若带銙,斗浮斗色倾夷华。
wèi gān huí gān jìng rì zài, bù bǐ kǔ yìng lìng shé wā.
味甘回甘竟日在,不比苦硬令舌窊。
cǐ děng mò yǔ běi sú dào, zhǐ jiě bái tǔ hé zhī ma.
此等莫与北俗道,只解白土和脂麻。
ōu yáng hàn lín zuì bié shí, pǐn dì gāo xià wú yī xié.
欧阳翰林最别识,品第高下无欹斜。
qíng míng kāi xuān niǎn xuě mò, zhòng kè gòng shǎng jiē chēng jiā.
晴明开轩碾雪末,众客共赏皆称嘉。
jiàn ān tài shǒu zhì shū jiǎo, qīng ruò bāo fēng lái hǎi yá.
建安太守置书角,青蒻包封来海涯。
qīng míng cái guò yǐ dào cǐ, zhèng jiàn luò yáng rén jì huā.
清明才过已到此,正见洛阳人寄花。
tù máo zǐ zhǎn zì xiāng chèn, qīng quán bù bì qiú há ma.
兔毛紫盏自相称,清泉不必求虾蟆。
shí píng jiān tāng yín gěng dǎ, sù lì pū miàn rén jīng jiē.
石缾煎汤银梗打,粟粒铺面人惊嗟。
shī cháng jiǔ jī bù jīn lì, yī chuài rù fù míng yī wa.
诗肠久饥不禁力,一啜入腹鸣咿哇。

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。...