汉宫春读音参考

hàn gōng chūn
汉宫春

méi è zhī chūn, jiàn nán zhī xiàng nuǎn, yī duǒ chū fāng.
梅萼知春,见南枝向暖,一朵初芳。
bīng qīng yù lì, zì rán fù dé yōu xiāng.
冰清玉丽,自然赋得幽香。
yān tíng shuǐ xiè, gèng wú huā zhēng rǎn chūn guāng.
烟庭水榭,更无花、争染春光。
xiū mán shuō táo yāo xìng yě, nián nián dié nào fēng máng.
休谩说、桃夭杏冶,年年蝶闹蜂忙。
lì mǎ zhù níng qíng jiǔ, niàn měi rén zì bié, lín yǔ máng máng.
立马伫、凝情久,念美人自别,鳞羽茫茫。
lín qí jì yī, shàng dài sù jiǔ cán zhuāng.
临岐记伊,尚带宿酒残妆。
yún shū yǔ kuò, zěn zhī rén qiān lǐ sī liang.
云疏雨阔,怎知人、千里思量。
chú shì tuō duō qíng yì shǐ, yīn qín zhé jì xiān xiāng.
除是托、多情驿使,殷勤折寄仙乡。