至喜堂新开北轩手植楠木两株走笔呈元珍表臣读音参考

zhì xǐ táng xīn kāi běi xuān shǒu zhí nán mù liǎng zhū zǒu bǐ chéng yuán zhēn biǎo chén
至喜堂新开北轩手植楠木两株走笔呈元珍表臣

wèi lián bì qì yí jiā shù, zì zhǔ cāng tái xuǎn lǜ cóng.
为怜碧砌宜佳树,自斸苍苔选绿丛。
bù xiàng fāng fēi chèn kāi luò, zhí xū shuāng xuě jiàn qīng.
不向芳菲趁开落,直须霜雪见青◇。
pī tiáo xuàn zhuǎn qīng chén lù, xiǎng yè xiāo sāo bàn yè fēng.
披条泫转清晨露,响叶萧骚半夜风。
shí sǎo nóng yīn běi chuāng xià, yī píng xián qiě bàn shuāi wēng.
时扫浓阴北窗下,一枰闲且伴衰翁。

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。...