刑部看竹效孟郊体读音参考

xíng bù kàn zhú xiào mèng jiāo tǐ
刑部看竹效孟郊体

huā yán ér nǚ zī, líng luò yī hé sù.
花妍儿女姿,零落一何速。
zhú sè jūn zǐ dé, yī yī hán gèng lǜ.
竹色君子德,猗猗寒更绿。
jīng shī duō míng yuán, chē mǎ fēn chí zhú.
京师多名园,车马纷驰逐。
chūn fēng hóng zǐ shí, jiàn cǐ cāng cuì yù.
春风红紫时,见此苍翠玉。
líng luàn bèng qīng tái, xiāo fú huá wū.
凌乱迸青苔,萧◇拂华屋。
sēn sēn rì yǐng xián, zhuó zhuó shēng yì zú.
森森日影闲,濯濯生意足。
xìng cǐ jiē qīng shǎng, níng cí jiàn fāng lù.
幸此接清赏,宁辞荐芳醁。
huáng hūn rén qù suǒ kōng láng, zhī shàng yuè míng chūn niǎo sù.
黄昏人去锁空廊,枝上月明春鸟宿。

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。...