鹎鵊词读音参考

bēi jiá cí
鹎鵊词

lóng lóu fèng què yù zhēng róng, róng gōng bù wén gēng lòu shēng.
龙楼凤阙郁峥嵘,荣宫不闻更漏声。
hóng shā là zhú chóu yè duǎn, lǜ chuāng bēi jiá cuī tiān míng.
红纱蜡烛愁夜短,绿窗鹎鵊催天明。
yī shēng liǎng shēng rén jiàn qǐ, jīn jǐng lù lú wén jí shuǐ.
一声两声人渐起,金井辘轳闻汲水。
sān shēng sì shēng cù yán zhuāng, hóng xuē yù dài fèng jūn wáng.
三声四声促严妆,红靴玉带奉君王。
wàn nián zhī ruǎn fēng lù shī, shàng xià zhī jiān shēng zhuǎn jí.
万年枝软风露湿,上下枝间声转急。
nán yá cù zhàng sān wèi liè, jiǔ mén fàng yào qiān guān rù.
南衙促仗三卫列,九门放钥千官入。
zhòng chéng jìn suǒ chí tái, cǐ niǎo fēi cóng hé chǔ lái.
重城禁◇锁池台,此鸟飞从何处来。
jūn bú jiàn yǐng hé dōng àn cūn bēi kuò, shān qín yě niǎo cháng cháo.
君不见颍河东岸村陂阔,山禽野鸟常嘲◇。
tián jiā wéi tīng xià jī shēng, yè yè tóu gēng xiǎo yuè.
田家惟听夏鸡声,夜夜◇头耕晓月。
kě lián cǐ lè dú wú zhī, juàn liàn jūn ēn jīn bái fà.
可怜此乐独吾知,眷恋君恩今白发。

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。...