凉州令梁州令读音参考

liáng zhōu lìng liáng zhōu lìng
凉州令/梁州令

cuì shù fāng tiáo zhǎn.
翠树芳条颭。
de de qún yāo chū rǎn.
的的裙腰初染。
jiā rén xié shǒu nòng fāng fēi, lǜ yīn hóng yǐng, gòng zhǎn shuāng wén diàn.
佳人携手弄芳菲,绿阴红影,共展双纹簟。
chā huā zhào yǐng kuī luán jiàn.
插花照影窥鸾鉴。
zhǐ kǒng fāng róng jiǎn.
只恐芳容减。
bù kān líng luò chūn wǎn, qīng tái yǔ hòu shēn hóng diǎn.
不堪零落春晚,青苔雨後深红点。
yī qù mén xián yǎn.
一去门闲掩。
chóng lái què xún zhū kǎn.
重来却寻朱槛。
lí lí qiū shí nòng qīng shuāng, jiāo hóng mò mò, shì jiàn yān zhī liǎn.
离离秋实弄轻霜,娇红脉脉,似见胭脂脸。
rén fēi shì wǎng méi kōng liǎn.
人非事往眉空敛。
shuí bǎ jiā qī zhuàn.
谁把佳期赚。
fāng xīn zhǐ yuàn zhǎng yī jiù, chūn fēng gèng fàng míng nián yàn.
芳心只愿长依旧,春风更放明年艳。

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。...