吹箫出峡图读音参考

chuī xiāo chū xiá tú
吹箫出峡图

diān yá qiào jué chēng bì kōng, dào guà lǎo sōng rú lǎo lóng.
巅崖峭绝撑碧空,倒挂老松如老龙。
bēn liú luò xiá pēn bái xuě, shí jiǎo xiǎn guò bǎi zhàng hóng.
奔流落峡喷白雪,石角险过百丈洪。
wǒ xī fàng zhōu cóng cǐ chū, qiān tuō shī shì qì yù zhé.
我昔放舟从此出,牵拖失势气欲折。
chūn fēng huí shǒu sān shí nián, zhì jīn rèn de shān tóu yuè.
春风回首三十年,至今认得山头月。
cǎo táng qīng chén kàn tú huà, huà lǐ zhī rén xián shì wǒ.
草堂清晨看图画,画里之人闲似我。
bō tāo xiōng yǒng dōu bù zhī, héng xiāo zì xiàng chuán zhōng zuò.
波涛汹涌都不知,横箫自向船中坐。
jiǔ hú chá jù chuán shàng tou, jiāng shān mǎn yǎn suí chù yóu.
酒壶茶具船上头,江山满眼随处游。
ān dé gèng huàn yuán dān qiū, xiāng xié gòng shàng huáng hè lóu.
安得更唤元丹丘,相携共上黄鹤楼。

王冕

元代诗人、文学家、书法家、画家王冕,字元章,号煮石山农,浙江诸暨人。出身农家。幼年丧父,在秦家放牛,每天利用放牛的时间画荷花,晚至寺院长明灯下读书,学识深邃,能诗,青团墨梅。隐居九里山,以卖画为生。画梅以胭脂作梅花骨体,或花密枝繁,别具风格,亦善写竹石。兼能刻印,用花乳石作印材,相传是他始创。著有《竹斋集》《墨梅图题诗》等。...