感旧诗并引读音参考

gǎn jiù shī bìng yǐn
感旧诗(并引)

jiā yòu zhōng, yǔ yǔ zi yóu tóng jǔ zhì cè, yù jū huái yuǎn yì, shí nián èr shí liù, ér zi yóu èr shí sān ěr.
嘉祐中,予与子由同举制策,寓居怀远驿,时年二十六,而子由二十三耳。
yī rì, qiū fēng qǐ, yǔ zuò, zhōng yè xiāo rán, shǐ yǒu gǎn kǎi lí hé zhī yì.
一日,秋风起,雨作,中夜翛然,始有感慨离合之意。
zì ěr huàn yóu sì fāng, bù xiāng jiàn zhě shí cháng qī bā.
自尔宦游四方,不相见者十常七八。
měi xià qiū zhī jiāo, fēng yǔ zuò, mù luò cǎo shuāi, zhé qī rán yǒu cǐ gǎn, gài sān shí nián yǐ.
每夏秋之交,风雨作,木落草衰,辄凄然有此感,盖三十年矣。
yuán fēng zhōng, zhé jū huáng gāng, ér zi yóu yì biǎn yún zhōu, cháng zuò shī yǐ jì qí shì.
元丰中,谪居黄冈,而子由亦贬筠州,尝作诗以记其事。
yuán yòu liù nián, yǔ zì háng zhōu zhào hái, yù jū zi yóu dōng fǔ, shù yuè fù chū lǐng rǔ yīn, shí yǔ nián wǔ shí liù yǐ, nǎi zuò shī, liú bié zǐ yóu ér qù.
元祐六年,予自杭州召还,寓居子由东府,数月复出领汝阴,时予年五十六矣,乃作诗,留别子由而去。
chuáng tóu zhěn chí dào, shuāng quē yè wèi yāng.
床头枕驰道,双阙夜未央。
chē gū míng zhěn zhōng, kè mèng ān dé zhǎng.
车毂鸣枕中,客梦安得长。
xīn qiū rù wú yè, fēng yǔ jīng dòng fáng.
新秋入梧叶,风雨惊洞房。
dú xíng cán yuè yǐng, chàng yān gǎn chū liáng.
独行惭月影,怅焉感初凉。
shì shì jì huái yuǎn, zhé jū niàn huáng gāng.
筮仕记怀远,谪居念黄冈。
yī wǎng sān shí nián, cǐ huái wèi shǐ wàng.
一往三十年,此怀未始忘。
kòu mén hū ā tóng, zi yóu, yī zì tóng shū.
扣门呼阿同,(子由,一字同叔。
ān qǐn yǐ tài kāng.
)安寝已太康。
qīng shān yìng huá fà, guī jì sān yuè liáng.
青山映华发,归计三月粮。
wǒ yù zì rǔ yīn, jìng shàng tóng jiāng zhāng.
我欲自汝阴,径上潼江章。
xiǎng jiàn bīng pán zhōng, shí mì yǔ shì shuāng.
想见冰槃中,石密与柿霜。
yǔ yù qǐng dōng chuān ér guī, èr wù jiē dōng chuān suǒ chū.
(予欲请东川而归,二物皆东川所出。
lián zi yù míng zhǔ, yōu huàn yǐ zài cháng.
)怜子遇明主,忧患已再尝。
bào guó hé shí bì, wǒ xīn jiǔ yǐ jiàng.
报国何时毕,我心久已降。

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡...