赐方教授诗三首读音参考

cì fāng jiào shòu shī sān shǒu
赐方教授诗(三首)

yī xī kāi dōng gé, xiāng kàn yǎn dú qīng.
伊昔开东阁,相看眼独青。
wén zhāng zòu jīn shí, jīn pèi dǔ yí xíng.
文章奏金石,衿佩睹仪刑。
yīng shì yóu sān fǔ, yān néng kùn yī jīng.
应世游三辅,焉能困一经。
qián xīng chuí bǐng yào, rǎn hàn shì tóng tíng.
前星垂炳耀,染翰侍彤庭。
wén shuō yǎn kōng tiān xià shì, zhǐ yí shēn shì luò yáng rén.
闻说眼空天下士,只疑身是洛阳人。
shào nián yǒu xué tán rén yì, gāo lùn wú cán wèn guǐ shén.
少年有学谈仁义,高论无惭问鬼神。
jiǔ zài zhī guān kàn jiào yù, wàn yán yì quē tīng fū chén.
九载之官看教育,万言诣阙听敷陈。
yè jū yǐ zài cháng shā rì, zhī jǐ xiāng féng cǐ zhì xìn.
曳裾已在长沙日,知己相逢此志信。
sì shí suī wén bù dòng xīn, píng shēng fù guì qǐ néng yín.
四十虽闻不动心,平生富贵岂能淫。
lǚ méng lùn jiàn lái tiān lù, zì fù wén zhāng rù hàn lín.
屡蒙论荐来天禄,自负文章入翰林。
yǎng wàng yě xū tiān bái fà, guān guāng réng qiǎn jiào qīng jīn.
养望也须添白发,观光仍遣教青衿。
hé jiān hào gǔ jiē yǔ mù, duō shì cóng yóu ài zǐ shēn.
河间好古嗟予慕,多士从游爱子深。