颜孝子乌墓读音参考

yán xiào zǐ wū mù
颜孝子乌墓

rén lún fēng huà zì xiào shǐ, wǒ huái yì wū yán shì zi.
人伦风化自孝始,我怀义乌颜氏子。
xī cóng shū chuán wén qí míng, jīn lái zhè dōng rù qí lǐ.
昔从书传闻其名,今来浙东入其里。
wèi rù lǐ xiān jiàn lù bēi, gāo zhǒng wēi rán yún shù lǐ.
未入里先见路碑,高冢巍然云树里。
yóu yǒu qún wū rào mù fēi, huò zhě shén wū zhǎng bù sǐ.
犹有群乌绕暮飞,或者神乌长不死。
xián tǔ shāng wěn tǔ yì chì, wū xuè níng chéng mù shān zǐ.
衔土伤吻土亦赤,乌血凝成墓山紫。
jīn gǔ rén rén jiē yǒu qīn, fù tǔ zàng zhě qǐ dú cǐ.
今古人人皆有亲,负土葬者岂独此。
rú hé gǎn zhào dào shān qín, xū jiù rén xīn tuī wù lǐ.
如何感召到山禽,须就人心推物理。
shēng qián fú láo qíng zì kǔ, wáng hòu fù shēn āi mí yǐ.
生前服劳情自苦,亡后附身哀靡已。
tiān dì mǐn lián guǐ shén qì, wú zhī yǔ zú yǒu suǒ shǐ.
天地悯怜鬼神泣,无知羽族有所使。
fù zǐ yíng yù yǒng xiāng yī, bái yún shēn cáng jīng líng qǐ.
父子茔域永相依,白云深藏精灵起。
fēng chuī cǎo huì jí lái yī, xī fú píng zǎo wèi gān zhǐ.
风吹草卉即莱衣,溪浮苹藻为甘旨。
qiān qiū wàn gǔ cǐ jīng guò, shuí rén yǎn bù lèi rú shuǐ.
千秋万古此经过,谁人眼不泪如水。