桂枝香重阳读音参考

guì zhī xiāng chóng yáng
桂枝香(重阳)

fā pēi chū shú.
醱醅初熟。
jìng kàn jiǔ rì xī fēng nòng hán jú.
竞看九日、西风弄寒菊。
shū zi xīn zhuāng, xiàng xiǎo dàn huáng qiān cù.
姝子新妆,向晓淡黄千簇。
qīng xiāng nào chù jūn xū zhù, càn yíng tóu zuì xiāng xiāng zhú.
清香闹处君须住,掺盈头、醉乡相逐。
mǎ tái huān xiào, lóng shān zòng yì, jiā huà zhòng xù.
马台欢笑,龙山纵逸,佳话重绪。
gòng jǐn rì dēng lín wèi zú.
共尽日、登临未足。
gèng xiū wèn míng nián, fú shì róng rǔ.
更休问明年,浮世荣辱。
nán de liáng chén, bìn fà jiàn qiū yóu lǜ.
难得良辰,鬓发见秋尤绿。
qiě yāo yuè zhào jīn zūn shàng, jìn rén hán rú duì fēi pù.
且邀月照金尊上,近人寒、如对飞瀑。
yàn guī huán chèn rén lái, zhū yú pèi chuí hóng yù.
宴归还趁人来,茱萸佩垂红玉。

黄裳

黄裳(1044-1130),字勉仲,延平(今福建南平)人。元丰五年(1082)进士第一,累官至端明殿学士。卒赠少傅。著有《演山先生文集》、《演山词》。黄裳是北宋著名文学家和词人,其词语言明艳,如春水碧玉,令人心醉,著有《演山先生文集》、《演山词》,词作以《减字木兰花》最为著名,流传甚广。...