汉宫春四和读音参考

hàn gōng chūn sì hé
汉宫春(四和)

qiáng jiǎo cán hóng, huǎng xú niáng suī lǎo, shàng yǒu fēng zī.
墙角残红,恍徐娘虽老,尚有丰姿。
fēn lún jiàng jié dǎo cóng, bú yào jiē sī.
纷纶绛节导从,不要街司。
suí bō wàn diǎn, shì ē páng piào chū cán zhī.
随波万点,似阿房、漂出残脂。
xiū ào nǎo, dān qiān tuì jǐn, běn lái bīng xuě wèi jī.
休懊恼,丹铅褪尽,本来冰雪为肌。
lǎo zǐ píng shēng xīn tiě, bèi sè xiāng qiān dòng, chóu shàng shuāng méi.
老子平生心铁,被色香牵动,愁上双眉。
qiě zhù dōng fēng xiǎo huǎn, lì jiǔ máng ér.
且祝东风小缓,沥酒芒儿。
dào yī jiě dòng, shén pān láng bìn xuě nán chuī.
道伊解冻,甚潘郎、鬓雪难吹。
yóu yì shì, jūn tiān guǎng yàn, wàn hóng wǔ xiù pī pī.
犹忆侍,钧天广宴,万红舞袖披披。