抛球乐林钟商读音参考

pāo qiú lè lín zhōng shāng
抛球乐(林钟商)

xiǎo lái tiān qì nóng dàn, wēi yǔ qīng sǎ.
晓来天气浓淡,微雨轻洒。
jìn qīng míng, fēng xù xiàng mò, yān cǎo chí táng, jǐn kān tú huà.
近清明,风絮巷陌,烟草池塘,尽堪图画。
yàn xìng nuǎn zhuāng liǎn yún kāi, ruò liǔ kùn gōng yāo dī yà.
艳杏暖、妆脸匀开,弱柳困、宫腰低亚。
shì chù lì zhì yíng yíng.
是处丽质盈盈。
qiǎo xiào xī xī, shǒu cù qiū qiān jià.
巧笑嬉嬉,手簇秋千架。
xì cǎi qiú luó shòu, jīn jī jiè yǔ, shào nián chí chěng, fāng jiāo lǜ yě.
戏采球罗绶,金鸡芥羽,少年驰骋,芳郊绿野。
zhàn duàn wǔ líng yóu, zòu cuì guǎn fán xián shēng hé yǎ.
占断五陵游,奏脆管、繁弦声和雅。
xiàng míng yuán shēn chù, zhēng ní huà lún, jìng jī bǎo mǎ.
向名园深处,争泥画轮,竞羁宝马。
qǔ cì luó liè bēi pán, jiù fāng shù lǜ yīn hóng yǐng xià.
取次罗列杯盘,就芳树、绿阴红影下。
wǔ pó suō, gē wǎn zhuǎn, fǎng fú yīng jiāo yàn chà.
舞婆娑,歌宛转,仿佛莺娇燕姹。
cùn zhū piàn yù, zhēng shì cǐ nóng huān wú jià.
寸珠片玉,争似此、浓欢无价。
rèn tā měi jiǔ, shí qiān yī dòu, yǐn jié réng jiě jīn diāo shì.
任他美酒,十千一斗,饮竭仍解金貂贳。
zì mù tiān xí dì, táo táo jǐn zuì tài píng, qiě lè táng yú jǐng huà.
恣幕天席地,陶陶尽醉太平,且乐唐虞景化。
xū xìn yàn yáng tiān, kàn wèi zú yǐ jué yīng huā xiè.
须信艳阳天,看未足、已觉莺花谢。
duì lǜ yǐ cuì é, zěn rěn qīng shě.
对绿蚁翠蛾,怎忍轻舍。

柳永

柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。...