句读音参考


jǐ diǎn shè wēng yǔ, yī fān huā xìn fēng.
几点社翁雨,一番花信风。
jiàn tí yào lù
(见《提要录》)
shuǐ niǎo gē fù nǚ, yī jīn biàn nìng shé.
水鸟歌妇女,衣襟便佞舌。
yǐ xià bìng jiàn hǎi lù suì shì
(以下并见《海录碎事》)
xī shān zì shì qīng liáng guó, sōng zhú hé fēng xiāo sǎ hóu.
溪山自是清凉国,松竹合封萧洒侯。
shān shàng huā míng shuǐ shàng xūn, yī ráo qīng hàn pò xiá wén.
山上花明水上曛,一桡青翰破霞文。
bái dì shuāng yú yù yù qiū.
白帝霜舆欲御秋。
dàn shuō shù liú bìng zhěn shí, bù cí chán fù yǔ guī cháng.
但说漱流并枕石,不辞蝉腹与龟肠。
yǐ xià jiàn hóu qīng lù
(以下见《侯鲭录》)
tóu fāng bú huì wáng mén shì, chén tǔ kōng zī bái zhù yī.
头方不会王门事,尘土空缁白苎衣。
qiū lái lǎn shàng xiàng wú tíng.
秋来懒上向吴亭。
jiàn fāng yú shèng lǎn
(见《方舆胜览》)

陆龟蒙

陆龟蒙(?~公元881年),唐代农学家、文学家,字鲁望,别号天随子、江湖散人、甫里先生,江苏吴县人。曾任湖州、苏州刺史幕僚,后隐居松江甫里,编著有《甫里先生文集》等。 他的小品文主要收在《笠泽丛书》中,现实针对性强,议论也颇精切,如《野庙碑》、《记稻鼠》等。陆龟蒙与皮日休交友,世称“皮陆”,诗以写景咏物为多。...