酬乐天得微之诗知通州事因成四首读音参考

chóu lè tiān de wēi zhī shī zhī tōng zhōu shì yīn chéng sì shǒu
酬乐天得微之诗知通州事因成四首

máo yán wū shè zhú lí zhōu, hǔ pà piān tí shé liǎng tóu.
茅檐屋舍竹篱州,虎怕偏蹄蛇两头。
àn gǔ yǒu shí mí jiǔ yǐng,
暗蛊有时迷酒影,
fú chén xiàng rì shì bō liú.
浮尘向日似波流。
shā hán shuǐ nǔ duō shāng gǔ, tián yǎng shē dāo shǎo yòng niú.
沙含水弩多伤骨,田仰畬刀少用牛。
zhī dé gòng jūn xiāng jiàn fǒu, jìn lái hún mèng zhuàn yōu yōu.
知得共君相见否,近来魂梦转悠悠。
píng dì cái yīng yī qǐng yú, gé lán dōu dà shì cháo jū.
平地才应一顷馀,阁栏都大似巢居。
rù yá guān lì shēng yí niǎo,
入衙官吏声疑鸟,
xià xiá zhōu chuán fù shì yú.
下峡舟船腹似鱼。
shì jǐng wú qián lùn chǐ zhàng, tián chóu fù huǒ bà yún chú.
市井无钱论尺丈,田畴付火罢耘锄。
cǐ zhōng chóu shā xū gān fēn, wéi xī píng shēng jiù zhù shū.
此中愁杀须甘分,惟惜平生旧著书。
kū niǎo zhòu fēi rén shǎo jiàn, chāng hún yè xiào hǔ xíng duō.
哭鸟昼飞人少见,伥魂夜啸虎行多。
mǎn shēn shā shī wú fáng chù,
满身沙虱无防处,
dú jiǎo shān xiāo bù nài hé.
独脚山魈不奈何。
gān shòu guǐ shén qīn gǔ suǐ, cháng yōu qí lù chù fēng bō.
甘受鬼神侵骨髓,常忧岐路处风波。
nán gē wèi yǒu dōng xī fēn, gǎn chàng lún làng yī zì gē.
南歌未有东西分,敢唱沦浪一字歌。
huāng wú mǎn yuàn bù néng chú, zèng yǒu chén āi pǔ fá shū.
荒芜满院不能锄,甑有尘埃圃乏蔬。
dìng jué shēn jiāng qiú yī zhǒng,
定觉身将囚一种,
wèi zhī shēng gòng sǐ hé rú.
未知生共死何如。
jī yáo kùn wěi sàng jiā gǒu, rè bào kū lín shī shuǐ yú.
饥摇困尾丧家狗,热暴枯鳞失水鱼。
kǔ jìng wàn bān jūn mò wèn, zì lián fāng cùn běn lái xū.
苦境万般君莫问,自怜方寸本来虚。

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。...