武威送刘单判官赴安西行营便呈高开府读音参考

wǔ wēi sòng liú dān pàn guān fù ān xī xíng yíng, biàn chéng gāo kāi fǔ
武威送刘单判官赴安西行营,便呈高开府

rè hǎi gèn tiě mén, huǒ shān hè jīn fāng.
热海亘铁门,火山赫金方。
bái cǎo mó tiān yá, hú shā mǎng máng máng.
白草磨天涯,湖沙莽茫茫。
fū zǐ zuǒ róng mù, qí fēng lì rú shuāng.
夫子佐戎幕,其锋利如霜。
zhōng suì xué bīng fú, bù néng shǒu wén zhāng.
中岁学兵符,不能守文章。
gōng yè xū jí shí, lì shēn yǒu xíng cáng.
功业须及时,立身有行藏。
nán ér gǎn zhōng yì, wàn lǐ wàng yuè xiāng.
男儿感忠义,万里忘越乡。
mèng xià biān hòu chí, hú guó cǎo mù zhǎng.
孟夏边候迟,胡国草木长。
mǎ jí guò fēi niǎo, tiān qióng chāo xī yáng.
马疾过飞鸟,天穷超夕阳。
dū hù xīn chū shī, wǔ yuè fā jūn zhuāng.
都护新出师,五月发军装。
jiǎ bīng èr bǎi wàn, cuò luò huáng jīn guāng.
甲兵二百万,错落黄金光。
yáng qí fú kūn lún, fá gǔ zhèn pú chāng.
扬旗拂昆仑,伐鼓震蒲昌。
tài bái yǐn guān jūn, tiān wēi lín dà huāng.
太白引官军,天威临大荒。
xī wàng yún shì shé, róng yí zhī sàng wáng.
西望云似蛇,戎夷知丧亡。
hún qū dà yuān mǎ, xì qǔ lóu lán wáng.
浑驱大宛马,系取楼兰王。
céng dào jiāo hé chéng, fēng tǔ duàn rén cháng.
曾到交河城,风土断人肠。
hán yì yuǎn rú diǎn, biān fēng hù xiāng wàng.
寒驿远如点,边烽互相望。
chì tíng duō piāo fēng, gǔ nù bù kě dāng.
赤亭多飘风,鼓怒不可当。
yǒu shí wú rén xíng, shā shí luàn piāo yáng.
有时无人行,沙石乱飘扬。
yè jìng tiān xiāo tiáo, guǐ kū jiā dào bàng.
夜静天萧条,鬼哭夹道傍。
dì shàng duō dú lóu, jiē shì gǔ zhàn chǎng.
地上多髑髅,皆是古战场。
zhì jiǔ gāo guǎn xī, biān chéng yuè cāng cāng.
置酒高馆夕,边城月苍苍。
jūn zhōng zǎi féi niú, táng shàng luó yǔ shāng.
军中宰肥牛,堂上罗羽觞。
hóng lèi jīn zhú pán, jiāo gē yàn xīn zhuāng.
红泪金烛盘,娇歌艳新妆。
wàng jūn yǎng qīng míng, duǎn hé nán kě xiáng.
望君仰青冥,短翮难可翔。
cāng rán xī jiāo dào, wò shǒu hé kǎi kāng.
苍然西郊道,握手何慨慷。

岑参

岑参(约715-770年),唐代边塞诗人,南阳人,太宗时功臣岑文本重孙,后徙居江陵。[1-2] 岑参早岁孤贫,从兄就读,遍览史籍。唐玄宗天宝三载(744年)进士,初为率府兵曹参军。后两次从军边塞,先在安西节度使高仙芝幕府掌书记;天宝末年,封常清为安西北庭节度使时,为其幕府判官。代宗时,曾官嘉州刺史(今四川乐山),世称“岑嘉州”。大历五年(770年)卒于成都。...