淮阴书怀寄王宗成一作王宗城读音参考

huái yīn shū huái, jì wáng zōng chéng yī zuò wáng zōng chéng
淮阴书怀,寄王宗成(一作王宗城)

shā dūn zhì liáng yuàn, èr shí wǔ cháng tíng.
沙墩至梁苑,二十五长亭。
dà bó jiā shuāng lǔ, zhōng liú é guàn míng.
大舶夹双橹,中流鹅鹳鸣。
yún tiān sǎo kōng bì, chuān yuè hán yú qīng.
云天扫空碧,川岳涵馀清。
fēi fú cóng xī lái, shì yǔ jiā xīng bìng.
飞凫从西来,适与佳兴并。
juàn yán wáng qiáo xì, wǎn luán gù rén qíng.
眷言王乔舄,婉娈故人情。
fù cǐ qīn yì huì, ér zēng jiāo dào róng.
复此亲懿会,而增交道荣。
yán huí qiě bù dìng, piāo hū chàng cú zhēng.
沿洄且不定,飘忽怅徂征。
míng tóu huái yīn sù, xīn dé piào mǔ yíng.
暝投淮阴宿,欣得漂母迎。
dǒu jiǔ pēng huáng jī, yī cān gǎn sù chéng.
斗酒烹黄鸡,一餐感素诚。
yǔ wèi chǔ zhuàng shì, bú shì lǔ zhū shēng.
予为楚壮士,不是鲁诸生。
yǒu dé bì bào zhī, qiān jīn chǐ wèi qīng.
有德必报之,千金耻为轻。
miǎn shū jī gū yì, yuǎn jì zhào gē shēng.
缅书羁孤意,远寄棹歌声。

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。...