相和歌辞从军行六首读音参考

xiāng hè gē cí cóng jūn xíng liù shǒu
相和歌辞·从军行六首

huí kàn lǔ qí hé, chéng xià hàn bīng xī.
回看虏骑合,城下汉兵稀。
bái rèn liǎng xiāng xiàng, huáng yún chóu bù fēi.
白刃两相向,黄云愁不飞。
shǒu zhōng wú chǐ tiě, tú yù tū chóng wéi.
手中无尺铁,徒欲突重围。
luò rì gèng xiāo tiáo, běi fāng dòng kū cǎo.
落日更萧条,北方动枯草。
jiāng jūn zhuī lǔ qí, yè shī yīn shān dào.
将军追虏骑,夜失阴山道。
zhàn bài réng shù xūn, hán péng dàn kōng lǎo.
战败仍树勋,韩彭但空老。
cǎo kū qiū sāi shàng, wàng jiàn yú yáng guō.
草枯秋塞上,望见渔阳郭。
hú mǎ sī yī shēng, hàn bīng lèi shuāng luò.
胡马嘶一声,汉兵泪双落。
shuí wèi shǔn yōng zhě, cǐ shì lìng rén báo.
谁为吮痈者,此事令人薄。
mù jí yàn mén dào, qīng qīng biān cǎo chūn.
目极雁门道,青青边草春。
yī shēn shì zhēng zhàn, pǐ mǎ tóng xīn qín.
一身事征战,匹马同辛勤。
mò lù chéng bái shǒu, gōng guī tiān xià rén.
末路成白首,功归天下人。
yǐ jiàn bái rì mù, wàng xiāng dēng shù lóu.
倚剑白日暮,望乡登戍楼。
běi fēng chuī qiāng dí, cǐ yè guān shān chóu.
北风吹羌笛,此夜关山愁。
huí shǒu bù wú yì, hū hé kōng zì liú.
回首不无意,滹河空自流。
huáng shā yī wàn lǐ, bái shǒu wú rén lián.
黄沙一万里,白首无人怜。
bào guó jiàn yǐ zhé, guī xiāng shēn xìng quán.
报国剑已折,归乡身幸全。
chán yú gǔ tái xià, biān sè hán cāng rán.
单于古台下,边色寒苍然。

刘长卿

刘长卿(约726 — 约786),字文房,汉族,宣城(今属安徽)人,唐代诗人。后迁居洛阳,河间(今属河北)为其郡望。玄宗天宝年间进士。肃宗至德中官监察御史,后为长洲县尉,因事下狱,贬南巴尉。代宗大历中任转运使判官,知淮西、鄂岳转运留后,又被诬再贬睦州司马。德宗建中年间,官终随州刺史,世称刘随州。...