和陶咏二疏为郝梦卿画图卢处道题跋作读音参考

hé táo yǒng èr shū wèi hǎo mèng qīng huà tú lú chù dào tí bá zuò
和陶咏二疏为郝梦卿画图卢处道题跋作

péng zé wǔ dǒu mǐ, jìng wèi dū yóu qù.
彭泽五斗米,竟为督邮去。
dòng gàn jì nú zhū, shú shí rì shè qù.
动干寄奴诛,孰识日涉趣。
hàn yuán qián zhèn gōng, guǎng shòu hū gāo jǔ.
汉元潜震宫,广受忽高举。
xīn yǐ liào gōng xiǎn, dìng zhì shā xiāo fù.
心已料恭显,定至杀萧傅。
shì jūn yì dāng sǐ, kěn fù wèn shēng lù.
事君义当死,肯复问生路。
wēi fú fú wéi pì, míng zhé yǒu huí gù.
威福弗惟辟,明哲有回顾。
yuān míng yǒng èr shū, jì yì fěi zì yù.
渊明咏二疏,寄意匪自誉。
sàng yuán rǔ xiān tǐ, tān wèi zōng shì wù.
丧元辱先体,贪位综世务。
wèi ruò jiàn jī wēi, zhèng ěr yǎng gāo sù.
未若见几微,政尔养高素。
zhǎn huà dú guī rǎn, gōng děng gè chāo wù.
展画读瑰染,公等各超悟。
fēng shuāng liǎn jìn qì, quán shí rù yōu lǜ.
风霜敛劲气,泉石入幽虑。
zú kě xiū yú nián, hé nián zào míng zhe.
足可休余年,何年簉明著。